NSND Trọng Trinh (SN 1957) tốt nghiệp lớp diễn viên khóa 1 của Nhà hát Kịch Việt Nam. Trên sân khấu, ông nổi tiếng với vai Phó Tiến sĩ Tùng trong vở Hão, vai Trung úy Công an Cường của vở Nhân danh công lý.
Với điện ảnh, ông ghi dấu với vai chiến sĩ công an Nam Hà, phim Săn bắt cướp, năm 1989. Ngoài ra, ông là gương mặt quen thuộc trong các phim truyền hình như Gió qua miền tối sáng, Tuổi thanh xuân, Mưa bóng mây.
Từ năm 1997, ông chuyển sang làm đạo diễn. Nghệ sĩ gặt hái nhiều thành công khi đứng sau loạt phim truyền hình Sang sông, Ban mai xinh, Cầu vồng tình yêu, Cả một đời ân oán…
Trước khi về hưu, ông giữ chức Trưởng phòng Nội dung 3, Trung tâm Sản xuất Phim truyền hình Việt Nam (VFC).
Chia sẻ với phóng viên Dân trí, NSND Trọng Trinh cho biết, sau khi nghỉ hưu, ông bận rộn hơn với các dự án từ Bắc vào Nam. Ông thành thật rằng, bản thân làm không hết việc vì khá đắt show.
“Tôi thấy mình “có lộc” khi nhiều dự án mời làm việc. Trước kia khi còn đi làm, tôi bận không tham gia được các dự án ngoài nhưng bây giờ thì thoải mái hơn. Tuy nhiên, tôi cũng phải sắp xếp hợp lý để dành thời gian cho gia đình”, ông bộc bạch.
Khi phóng viên hỏi: “Ông thích khán giả gọi là nghệ sĩ hay đạo diễn?” Trọng Trinh cho biết: “Mọi người gọi là gì cũng được, miễn là thấy thoải mái. Tôi không quan trọng việc danh xưng, miễn là khán giả vẫn… nhớ mặt đặt tên”.
Ông cũng cho biết, làm đạo diễn áp lực hơn diễn viên rất nhiều. “Khi là diễn viên thì bạn chỉ cần tư duy cho vai diễn của mình thôi, nhưng làm đạo diễn là phải có đầu óc bao quát.
Khi cầm một kịch bản, bạn phải biết chia tuyến nhân vật, bên cạnh đó phải phân định giữa các thành phần làm phim. Sau đó phải “cân đo đong đếm” sao để kể chuyện phim hay nhất”, NSND Trọng Trinh kể lại.
Ông nói thêm, khi làm đạo diễn chuyên nghiệp, có thuận lợi nhưng cũng có nhiều khó khăn, người nghệ sĩ luôn bị thời gian, cảm xúc chi phối nên rất căng thẳng. Đã có lúc ông nghĩ, hay nghỉ làm đi.
“Nhưng chắc là cái số của mình phải gắn liền với phim ảnh, nên sau những mệt mỏi ấy, tôi lại có động lực để làm phim”, ông tâm sự về nghề.
Nói về tin đồn là đại gia bất động sản, NSND Trọng Trinh cho biết: “Tôi chỉ bình thường thôi, làm phim ảnh thì có ai giàu có? Như các cụ nói “khéo ăn thì no, khéo co thì ấm”, tôi chỉ đủ ăn thôi.
Tôi đã từng kinh doanh nhưng lại không làm nữa. Tôi cũng từng thử làm bất động sản, tôi và một vài người bạn đầu tư đất đai thì gặp Covid-19 xong giờ cũng… “nằm im” rồi. Tôi luôn nghĩ, Tổ nghiệp chỉ cho mình một thứ thôi, làm nghệ sĩ ít ai có nghề tay trái thành công lắm”.
Nam nghệ sĩ có 2 con trai với người vợ đầu, con cả đã lấy vợ, con thứ 2 lập nghiệp ở TPHCM. Hiện tại, ông đang sống cùng với người vợ thứ 2 ở Hà Nội.
“Bà xã tôi ở Đà Nẵng, một năm về quê vài lần thăm gia đình, thời gian còn lại thì ở Hà Nội với tôi. Ban đầu cô ấy cũng buồn lắm, vì ra Bắc lấy chồng mà không có bạn bè. Hiện tại, cô ấy đã có bạn, cũng thi thoảng gặp gỡ, cà phê với bạn những lúc tôi đi vắng. Tôi cũng cố gắng không ôm đồm quá nhiều việc để về nhà với cô ấy”, ông chia sẻ.
Trọng Trinh tự nhận mình là người khô khan, không nói được những lời ngọt ngào, nhưng ông quan tâm đến vợ bằng những cử chỉ, việc làm của mình.
“Là nghệ sĩ nhưng tôi không lãng mạn, cái tính của mình từ trẻ đã thế nên không thay đổi được. Nhưng tôi chăm sóc cô ấy bằng những công việc cụ thể, rảnh thì nói chuyện với vợ để cô ấy khỏi buồn. Tiếc nhất là chúng tôi không có một đứa con. Nếu thế thì cô ấy sẽ vui hơn, trọn vẹn hơn”, NSND Trọng Trinh chia sẻ.
Ông chia sẻ thêm rằng, hồi mới lấy nhau, ông và bà xã cũng muốn có con. Hai vợ chồng cũng muốn mọi thứ thuận tự nhiên nhưng sức khỏe của vợ ông không tốt.
Ông kể lại: “Cô ấy bảo, nếu ông trời cho thì nhận, không thì đành chịu. Chúng tôi quan niệm, không phải có con mới có sự ràng buộc, nhiều người có con lớn vẫn chia tay đấy thôi”.
Ở tuổi 67, NSND Trọng Trinh đang có một cuộc sống bình yên bên vợ và các con. Ông nói, mối quan hệ của 2 con trai và vợ hiện tại rất tốt. Điều này cũng làm không khí gia đình vui vẻ hơn. Ông đã lên chức ông nội, những lúc rảnh rỗi, ông cũng thích chơi với cháu.
Văn hóa | Báo Dân trí